Mình đã shock rất nhiều khi nghe từ ấy...Mình cứ nghĩ là cá tháng tư...
Đau lòng có...
Mất mác có...
Khó chấp nhận có...
Nhưng chính bản thân của mình tự hỏi nếu Acchan mà mình còn vậy thế nếu Rin-chan (Yukirin) nói ra những lời ấy thì sẽ như thế nào
Thế nhưng mình xem được lúc này
Nhìn tới ánh mắt Acchan...
Cố nén mọi cảm xúc...
Cố nói ra những cái mà mình quyết định...
Đau lòng quá...Nhưng có một điều làm mình cảm thấy đau hơn nữa
Trong đoạn cuối hát Aitakatta mọi người đều vây quanh Acchan...
Rất nhiều người khóc...
An ủi có...Nhưng có một hình bóng rất wen thuộc...đứng từ xa
Ban ấy đã ở đó...đứng từ xa nhìn Acchan...muốn lại gần nhưng rồi lại chỉ nhìn qua
Ánh mắt chấp nhận...thật sự bản thân đã đau lòng nhìn thấy ánh mắt bạn còn làm mình đau hơn
Yukirin àh, bạn thật sự quá kiềm nén bản thân mình rồi... thấy tất cả trong ánh mắt bạn
Nhưng lại ko làm được gì...
Và những gì bạn ấy viết trong blog hôm đó
"Và,
Thông báo của Maeda-san, tôi đã hết sức bất ngờ.
Tôi đã đứng cạnh Mayuyu và chúng tôi cứ nhìn nhau và hỏi "Điều này là thật sảo Không phải là giả đó chứ?"
Khi chúng tôi quay film chung với nhau, bạn ấy đã mời tôi ăn ngoài và lắng nghe tôi nói chuyện,,
Khi nhìn thấy gương mặt Maeda-san, tôi lại nhớ đến nhiều kỷ niệm
Và khi nghĩ về chúng, tôi lại hy vọng rằng ước gì mình có thể tạo thêm nhiều kỷ niệm với bạn ấy!
Nụ cười của Maeda-san có thể khiến tôi và những người chung quanh bạn ấy phải nở nụ cười
Tôi muốn quen dần với nụ cười đó và muốn nhìn thấy nó nhiều, nhiều hơn nữa(^-^)
Nhưng ngay từ trước, bạn ấy đã hiểu rằng bạn ấy phải tiếp tục bước đi trên con đường của riêng mình
Hãy tiếp tục dõi theo chúng tôi!"
Mình sẽ theo dõi bạn...và tất cả mọi người...
Để bảo vệ sự cô độc mà mình hay thấy